Monday, November 29, 2010

Nhắn những người em yêu (2)



1. Tôi đã từng có một tài khoản trên facebook, nhưng nó đã bị xóa cách đây khá lâu. Ban đầu dưới sự lôi kéo của sư huynh Thiên Hỏa, tôi đã tham gia facebook với mục đích chính là giữ liên lạc với anh em bạn bè và những người bạn đã từng quen trên mạng hồi còn 360 phần lớn giờ đã chuyển sang mạng đó. Thoạt đầu cũng không có vấn đề gì nhưng sau đó tôi phát hiện facebook là cả một sự phiền toái. Những điều riêng tư (thí dụ những bức ảnh chẳng hạn) một đôi lần cứ bị phơi bày trên đó như một cái chợ bất chấp tôi có muốn hay không. Hai năm gần đây, khi tiến dần vào một cuộc sống gần như ẩn dật, tôi có đôi chút thể nghiệm rất khác với trước đây về những điều quý giá của bản thân. Gia đình và những người bạn mà tôi yêu quý, tôi giữ họ lại cho riêng mình và không có ý định chia sẻ họ với bất cứ ai. Những chuyện mà tôi biết về họ chỉ thuộc về riêng tôi. Đó là lí do vì sao hiện tại tôi hoàn toàn không dùng facebook.

2. Tôi có một blog bên wordpress.com sao lưu toàn bộ blog 360 trước đây. Blog đó hoàn toàn không được update và tôi cũng không định update bất cứ thông tin gì trên blog đó. Với tôi “quá khứ đã được dọn dẹp, phơi phóng rồi cất vào ngăn gọn gàng và sạch sẽ…”.

3. Blog duy nhất của tôi chính là blog này, nơi tôi đang chia sẻ những gì tôi đang nghĩ, đang đọc, đang say mê, đang có hứng thú với những người mà tôi (đang) yêu quý (ai mà biết sẽ có chuyện gì xảy ra trong tương lai cơ chứ, he he he). Tôi không bao giờ đùa cợt với những gì [bao gồm cả những người] mà tôi  thích cho dù bản tính của tôi  rất ưa hài hước. Tôi có thể chỉ quan tâm đến những gì (những ai) tôi thích mà sẵn sàng hốt lược tất cả những thứ khác . Điều đó, tin tôi đi, chẳng hay ho thú vị chút nào, nó sẽ khiến bạn phải nhiều phen khốn đốn.

4. Điều cuối cùng, hiện giờ đang là thời khắc thâm canh bán dạ vậy mà người viết những dòng này vì một chuyện hoàn toàn không liên quan đến mình mà tâm tư hỗn tạp, ngủ không ngủ được, làm việc không làm việc được, chẳng biết làm thế nào để chống cự lại với một nỗi buồn suốt cả tuần nay cứ loang dần trong lòng mình như dầu loang trên biển miền Trung. :)

6 comments:

  1. Chữ "hốt lược" hay quá :)) chắc là chữ hán mà nghe thật là "nôm" :))

    ReplyDelete
  2. face book có chế độ giới hạn người xem (ảnh chẳng hạn) nếu em Quach muốn có thể để chế độ "bạn" hoặc "chỉ mình" xem
    nhưng công nhận fb hơi bị nhốn nháo, giống như bến tàu :)) tiện cái là có hộp thư "mật" thay thế cái hộp thư mật của YH 360 ngày xưa
    Hu hu, nhớ thời 360 quá, cái thời chị So và các bạn QH, KV, NL còn lầu bầu bức xúc vụ "nửa đêm ..." ;))

    ReplyDelete
  3. He he, nói thật là bây giờ mỗi lần thức giấc vào lúc nửa đêm về sáng không ngủ lại được là em lại nhớ đến cái "nửa đêm đi..." ấy. Công nhận quá kinh điển luôn.

    Bây giờ chị em mình không "lầu bầu" với nhau như trước nữa mà "lầu bầu" lắng đọng trong trái tim là được rồi chị. :)) :))

    ReplyDelete
  4. dám đổ tội cho ta hả? :D

    ReplyDelete
  5. Chuyện xảy ra, phải có ai đó chịu trách nhiệm chứ. Đương nhiên em sẽ chẳng dại gì mà tự nhận là ban đầu do bản thân mình không kiên định lập trường tư tưởng nên mới bị lôi kéo. Vì thế đổ tội sang cho Sư huynh gánh là chuẩn nhất! :)):)) :))

    ReplyDelete