Xa nhau chẳng biết về đâu nhỉ
Gặp lại thôi đành hẹn kiếp sau
Trời bể mịt mù nghìn dặm thẳm
Trong mơ thần phách khó tìm nhau...
Đọc tin nhà văn Nguyễn Mộng Giác qua đời, tôi, rất tự nhiên, lại nhớ tới những câu thơ trên trong bài Ức gia huynh của Nguyễn Du. Là bởi vì tôi nghĩ đến một người khác, một người mà tôi kính trọng, tự hỏi: giờ này ông thế nào, ông có khỏe không khi người bạn thân thiết, người anh thân thiết của ông đã ra đi?
Em biết ông ấy là ai rồi.
ReplyDeletelà ai
DeleteHóa ra đây là nhà bạn của em Zì
ReplyDeleteDạo này bận bịu gì mà ít chăm lốc thế cô nàng?
ReplyDeleteGoodd reading
ReplyDelete