Tôi đã để lại mọi nỗi buồn của mình tại đó, nơi ngự trị
tuyệt đối của gió. Luồn qua những rừng cây, lướt qua đỉnh những rặng núi, lang
thang những ngóc ngách sâu thẳm. Kẻ chứng kiến nhiều nhất, kẻ tồn tại lâu nhất,
kẻ biết nhiều bí mật nhất, kẻ nhiều lời nhất, sở hữu ngôn ngữ cổ lão nhất. Vì
thế thật an toàn khi tôi bí mật gửi vào cõi lay động vô tận của trời và đất thêm
một nỗi buồn ất ơ nào đó.
Amen.
ReplyDeleteThiện tai! Thiện tai!
Deletenỗi buồn thì nên quên đi
ReplyDelete